鼾鼾

词典名字:

鼾鼾

词典发音:

hān hān

注音:

ㄏㄢ ㄏㄢ

词典解释

鼾鼾[ hān hān ]

⒈  熟睡打呼噜声。

引证解释

⒈  熟睡时打呼噜声。

西游记》第十回:“一盘残局未终, 魏徵 忽然踏伏在案边,鼾鼾盹睡。”
《儿女英雄传》第二二回:“他却鼾鼾的又睡着了。”

网络百科

鼾鼾

  • 鼾鼾是汉语词汇,拼音hān hān,指熟睡时打呼噜声。
  • 近音词、同音词
  • hàn hàn汗汗
  • hān hān憨憨
  • hàn hàn旱暵
  • hán hán唅唅
  • hàn hàn涆涆
  • hán hán涵涵
  • hán hàn函翰
  • hán hán含含
  • hàn hàn暵暵
  • hān hān酣酣
  • hàn hàn瀚瀚
  • hàn hàn旱熯
  • hǎn hǎn厈厈
  • hān hān鼾鼾
  • hǎn hǎn罕罕
  • hàn hàn暵旱
  • hàn hàn駻駻