童龀

词典名字:

童龀

词典发音:

tóng chèn

注音:

ㄊㄨㄥˊ ㄔㄣˋ

成语繁体:

童齔

词典解释

童龀[ tóng chèn ]

⒈  幼小;童年。

⒉  指小儿。

引证解释

网络百科

童龀

  • 童龀[chèn]:龀,《说文》中有“男八月生齿、八岁而龀;女七月生齿、七岁而龀”的说法。可以看出,孩子乳牙脱落,长出恒牙,称为“龀”。“童龇”,往往是指人的儿童少年时期。也有说成“髫龀”的,如《后汉书•董卓传》:“其子孙虽在髫龀,男皆封侯,女为邑君。”
  • 近音词、同音词
  • tóng chèn童龀
  • tōng chén通陈
  • tóng chén同尘
  • tòng chén痛陈
  • tōng chén通晨
  • tóng chèn童齔
  • tóng chén同塵
  • tōng chén通陳